Được tạo bởi Blogger.
Thanks for your reading. Fell free to leave a comment.
RSS

Biết đến bao giờ????

Lắm khi quyết định của bạn là một quyết định sai lầm, nhưng bạn sẽ không nhận ra cho đến khi bạn đang ở trong cái quyết định sai lầm ấy!!! Nhưng đến lúc đó thì bạn chẳng thể nào thay đổi được điều gì, có chăng là bạn phải học cách đối diện nó hoặc can đảm quay về để bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng hỡi ơi, đối diện với nó thì bạn cảm thấy thật cực nhọc, khó khăn. Đôi lúc bạn không nghĩ tới nó nhưng khi một mình hoặc gặp một điều gì đó mà chính bạn cũng không biết là điều gì thì bạn lại cảm thấy chán nản hơn bao giờ hết, chỉ muốn buông xuôi tất cả, mặc dù bạn biết là không thể vì có quá nhiều điều ràng buộc bạn. 
Còn nếu quay về nơi bắt đầu thì bạn lại sợ chính quyết định đó là một quyết định sai lầm khác trong cuộc đời bạn. Và nếu quay về, bạn sẽ như  thế nào??? Chẳng như thế nào hết nhưng sẽ chẳng ra gì...và đôi khi bạn bị chính lòng kiêu hãnh, ngạo mạn của chính mình giết chết mình.
Và vì thế, bạn loay hoay trong mớ hỗn độn do chính mình tạo ra, chạy lòng vòng vẫn không tìm thấy lối ra cho cuộc đời mình. Bạn luôn mơ mộng về một thế giới tươi đẹp và rồi chính bạn lại bị lẫn lộn trong những giấc mơ như thế. Và rồi cứ chờ đợi, hi vọng để rồi thất vọng...
Một ánh sáng cuối đường đang lóe lên, nơi đó những người thân, bạn bè của bạn đang chờ bạn về trong vinh quang, nhưng biết đến bao giờ bạn mới được trở về, nơi bình yên nhất_ ngôi nhà có những người thân! Biết đến bao giờ????

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Liệu rằng mình có thể???

Chẳng hiểu sao trưa nay mình lại chán chường như thế? Nhắn tin cho má xong nước mắt lại chảy, thế thôi, chẳng hiểu nổi cảm xúc của chính mình nữa....
Một cuộc sống bức bách, eo hẹp về mọi thứ làm mình gục ngã trước khi bản thân mình kịp nhận ra. Mọi thứ từ ngày mình ra đi đều trở nên sai lầm, sai lầm từ chính lúc đó, cũng từ cảm giác của một đứa trẻ thiếu vắng sự yêu thương đầy đủ của tình cha đã làm mình trở nên như thế, vồ vập, nhầm tưởng, và cả dễ tổn thương nữa...
Đôi lúc buộc mình trở lại với hiện tại của chính lúc này nếu không sẽ chẳng thể nào tồn tại được, đừng nói đến việc sống như thế nào lúc này, chỉ là việc tồn tại thôi, như một cái bóng...cái bóng của chính mình ngày xưa....cũng chỉ thế thôi mà sao cũng đã thấy khó rồi!!! Liệu mình có bước qua được những chuyện này, khoảng thời gian này để trở về, để thoát khỏi cái bóng đó, cái bóng do chính bản thân mình tạo ra???
 Liệu rằng mình có thể???

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

...

Sáng, chuông điện thoại vang lên bản nhạc quen thuộc. Giật mình tỉnh giấc, với tay lấy chiếc điện thoại để trên bàn, 5.30 a.m, bữa nay không phải nấu cơm mang theo nên ta tự cho mình quyền được nằm thêm mấy phút nữa..5 phút...rồi 10 phút...ta tự ru mình vào giấc mơ đang dở dang...được về nhà, được nằm trong vòng tay ấm áp của Má, được vòng tay ôm Má ngủ mà chẳng phải lo trễ làm...Chợt, ánh sáng ở phòng đối diện hắt vào cùng tiếng xì xào của những người cùng dãy trọ. Hốt hoảng, 6 a.m, hic, sắp trễ làm rồi Má ơi. Đành tạm biệt Má với giấc mơ ngọt ngào, ba chân bốn cẳng chạy đua cùng thời gian...Tới Công Ty, vẫn chưa trễ, may quá...Cho chừa cái tật ngủ nướng đã ăn sâu vào tiềm thức...Hichichic

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

 Nếu chỉ còn một ngày...
Nhạc sĩ: Hoài An

Nếu chỉ còn một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà
Để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu
Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui
Nếu chỉ còn một ngày để sống,làm sao ta trả ơn cuộc đời
Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm
Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xui đôi tay đi giữa hừng đông


Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cảm ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người bằng những lời ca


Nếu chỉ còn một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn vì ai ta làm ai buồn, xin bao dung tha thứ vì nhau
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an

Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cảm ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người bằng những lời ca.

http://music.yeucahat.com/mp3/overseas/50107-Neu-Chi-Con-Mot-Ngay~Top-Ca-PBN.html

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS