Được tạo bởi Blogger.
Thanks for your reading. Fell free to leave a comment.
RSS

to be or not to be???

To be or not to be?
Được hay không đươc?
Đã bao lần tự hỏi mình câu này nhưng đến nay bản thân vẫn chưa thể trả lời. Vẫn biết là không thể do quá nhiều sự khác biệt, tình yêu mà, ai nói trước được khi nào nó đến và như thế nào nó diễn ra. Nếu được thì mình đã không, đã không.. để nó đến...
Người ta vẫn nói,tình yêu không phân biệt tuổi tác nhưng ở cái xã hội còn quá nhiều định kiến như thế này thì điều đó vẫn là một rào cản. Và liệu rằng khi bất chất tất cả để đến với nhau thì sau này có dẫm lên dư luận mà sống mãi được hay không?
Vẫn biết rằng trái tim người chưa có chỗ cho ta, nhưng sao vẫn ước một lần được bước đến gõ cửa trái tim ấy_dù cho chỉ là từ ngoài nhìn vào để rồi nhận được một nụ cười đáp trả, với ta lúc đó hạnh phúc đang bao quanh. Ta đắm mình trong đó để tận hưởng, để xoa dịu những vết thương bao ngày rồi vẫn chưa lành lặn.
Nhưng tất cả mãi là hư vô, hoặc là những điều do ta tự huyễn hoặc. Đôi lúc người ta nên cho phép mình như thế, nhưng đừng quá lún sâu. Bởi vì lúc đó chỉ có ta là người duy nhất bị tổn thương, một vết thương trong linh hồn sẽ khó phai theo thời gian..
"It's not enough remember to say ILU"

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

ngày mới..

Ngày mới, không như mọi ngày, một cảm giác mệt mỏi len lỏi khắp các giác quan khiến ta thực sự chán chường. Dẫu biết nguyên nhân vì sao nhưng ta chẳng thể nào xay chuyển được bất cứ thứ gì, và vì thế ta cảm thấy thất vọng với chính mình.
Ngày mới, vẫn như mọi ngày, ta đi về một mình trên con đường đã trở nên quen thuộc. Vẫn một mình gặm nhắm nỗi cô đơn giữa dòng người hối hả. Vẫn một mình với những suy nghĩ chẳng khi nào có thể trở thành hiện thực. Vẫn một mình như khi xưa ta vẫn thế...
Ngày mới, không như mọi ngày,  ta cảm thấy thất vọng với những việc trước đây ta đã từng hi vọng rất nhiều. Và bây giờ ta có một ước muốn, nhưng ta hoàn toàn không thể làm gì để ước muốn đó thành sự thật cả. Và liệu rằng khi nó trở thành sự thật, ta có vui như ta đang nghĩ lúc này không, hay một lần nữa ta lại ước muốn một điều khác. Nhiều khi ta mâu thuẫn với chính mình như thế.
Ngày mới, vẫn như mọi ngày, bước ra đường toàn gặp những người ta không quen biết, đua chen nhau từng centimet đường để len lỏi vào dòng người xe. Chẳng ai nói với ai câu nào, chẳng ai để ý gì đến người đi bên cạnh. Có chăng là cái nhìn trống rỗng...
Ngày mới, không như mọi ngày hay là vẫn những ngày đó có khác chăng là những kí tự thời gian thay đổi mà thôi...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

sáng...

Sáng, tiếng báo thức đã dần trở nên quen thuộc réo ta dậy lúc tờ mờ, khi mọi người vẫn còn đang say giấc, để bắt đầu một ngày mới tại một nơi xa lạ.
Sáng, ta thèm biết bao cái cảm giác được cuộn tròn trong chăn, được ôm chiếc gối quen thuộc, chỉ là để suy nghĩ về một ai đó, một điều gì đó, đôi khi là để.. ngủ nướng thêm vài giây..nhưng...
Sáng, ta thèm cảm giác thả bộ ra chợ bà Hoa, thư thả ngồi ăn món ưa thích, được nhìn mọi người đi chợ để thấy vơi nỗi nhớ quê.
Sáng, ta thèm biết bao tiếng má kêu dậy, đôi khi là la mắng vì tội ngủ nướng nhưng chỉ là tiếng nhạc khô khan của cái điện thoại đã được cài sẵn.
Sáng, ta muốn biết bao cảm giác được một người nhắn tin hỏi rằng ta dậy chưa, và rằng người mới vừa dậy và việc đầu tiên là nhắn tin cho ta như ngày xưa, nhưng...
Sáng, ta có biết bao điều để ao ước nhưng vẫn phải sống với thực tại bây giờ, sống để mà ước muốn ta có những buổi sáng cho riêng mình...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

...

Tối hôm qua khi đi học, nhận được tin về học phí trường CN, mình thật sự cháng váng. Chảng hiểu ra làm sao cả. Mình đã quyết định ở lại rồi mà, sao mọi chuyện vẫn không theo đường thẳng đó nhỉ??? Bây giờ chờ kết quả trường Nhân Văn, nếu không đậu ( mà chắc là không đậu vì vừa rồi mình ôn có gì nhiều đâu) thì sẽ lại quay về. Chứ với mức học phí đó thì chả ai đảm bảo sẽ có đủ tiền để học cả. Thế cũng hay, về lại quê cho nó dễ thở chứ ở đây mình thấy ngột ngạt quá. Nhưng chỉ tội chị Vy, mình về rồi, mà nghe nói anh Quý cũng sẽ về, sẽ như thế nào đây??? Thật khó nghĩ quá đi mất...
Chắc mình sẽ đi tìm việc gì đó làm thêm chứ thời gian buổi tối ở không ở nhà cũng chẳng làm gì, chỉ sẽ thấy thời gian càng dài ra mà thôi. 
Thôi trước mắt mọi việc cứ như vậy đã. Chờ có kết quả trường Nhân văn rồi tính tiếp.
Vậy thôi...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

ngày chủ nhật của nắng...

Lâu rồi nhà mình mới có buổi sáng thoải mái như thế. Ngồi cafe, đọc báo, nói chuyện...Ừm, cảm giác thật thoải mái chứ không hấp tấp, vội vàng như những ngày đi làm.


làm gì thế nhỉ???

Quý luôn có hứng thú với những tờ báo

tự xử..

hi! buổi sáng

cùng thử xem ai nhanh hơn nào

không gian xung quanh quán, đặc biệt quán này rất nhiều biển số 92

trò chuyện rôm rả

chờ đổ nước đá đã...

lại ngâm cứu báo

nước uống của S, món quen thuộc, sữa chua đá

của V nè, V uống nước, còn cơm dừa thi hai chị em mình ăn chung

"luôn đồng hành" cùng Quý

"ly cafe như muốn nói.." của B.Triều

ôi, uống nước dừa ngon quá, cho uống với đi


"xã hội đen" đi uống cafe

thế này đẹp..

hay thế này đẹp hơn???

cơm dừa này ngon thật

"xã hội rằn hồng"

"xã hội xám"

"nhà anh em đông, cha mẹ già yếu, cho em xin ít tiền trả tiền cafe đi"


chốt lại buổi sáng bằng ảnh tự xử luôn.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

ngày cuối tuần!!!

Thế đã là thứ sáu rồi đấy, nhà mình ai cũng bảo thời gian nhanh quá. bản thân mình cũng thấy vậy, nhưng có sao đâu chứ, cứ chạy nhanh đi thời gian ơi, nhanh hết qua hai năm nay rồi chạy chầm chậm lại nhé!!! :)))
Ngày mai mình được nghỉ, sẽ qua dì Ba nè, mà phải điện thoại trước thử. Sẽ chở dì qua thăm căn phòng trọ bé nhỏ của mình.
Tối nay vẫn phải đi học, ah, tối nay sẽ học môn Nói. Không biết Cô này dạy có ra gì không, hay cũng giống như 2 Thầy hôm trước. Thật hết chỗ khen lun. Mình vẫn chưa quen lớp nên vẫn còn khá e dè, ước gì là lớp mình, là những khuôn mặt cũ thì có đi học, đi làm thì mình cũng không chán nản và mệt mỏi như thế này đâu. Hix. Nhớ trường lớp, Thầy Cô, bạn bè cũ quá đi!!!!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

"ngày đầu tiên đi học..."

Ngày đầu tiên mình chính thức là sinh viên ở mảnh đất Sài thành này, mọi thứ...quá tệ so với mình suy nghĩ. Học tiếng Anh mà giảng dạy toàn thời gian bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của chúng ta, tiếng Việt yêu dấu. Thế thì hỏi làm sao cho sinh viên Việt Nam có thể tự tin trong giao tiếp được chứ? 2/10 điểm so với Thầy Cô trường Đại Học Quảng Nam.
Ngày đầu tiên đi học, hơn 10 p.m mình mới về tới nhà. Tắm rửa, giặt đồ, dọn dẹp. Mọi thứ xong xuôi đã gần 11 p.m, mình mới được thả người lên tấm nệm, mặc dù ngày thường rất cứng nhưng sao lúc đó nó lại dễ chịu đến thế nhỉ??? Chĩ muốn nằm mãi thôi.
Thế là thực sự đã bắt đầu rồi S à, bắt đầu một cuộc sống bận rộn, sẽ chẳng có thời gian chăm sóc bản thân, sẽ chẳng có thời gian để suy nghĩ chuyện vu vơ tận đẩu tận đâu nữa, sẽ chẳng còn...
Mọi thứ mới bắt đầu nhưng sao mình mong nó kết thúc thật nhanh.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

exhausted!!!!

I'm nearly exhausted! Is there anyone can give me your hands and your heart?..Is there anyone..?Is there...?Is...?There is..no one...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thất vọng!!!

Con người ai mà tránh khỏi những lúc cảm thấy thất vọng và muốn buông xuôi tất cả. Thất vọng vì mọi chuyện không không như ý ta muốn, và mình cũng đã có lúc thất vọng như thế. Trước khi vào đây, mình đã nghĩ về một tương lai tươi sáng, nhưng bây giờ mình, vẫn ở lại đây, nhưng là sự gắng gượng để Má khỏi thất vọng, để Ngoại khỏi buồn phiền, nhưng để chính mình chán nản. Một căn phòng nhỏ nhỏ xinh xinh, với một cửa sổ nhìn xuống đường, một căn phòng tuy nhỏ nhưng có các dụng cụ cần thiết cho một cuộc sống, một căn phòng nơi mà mình sẽ biến nó thành một thiên đường để thư giãn sau thời gian bon chen cho công việc và học hành. Là những buổi cuối tuần tập họp bạn bè, chị em, người thân ăn uống vui vẻ, là một tối chủ nhật ngủ sớm để nạp năng lượng cho tuần mới. Nhưng...cũng có đó nhưng, lại là nhưng...
Người ta nói đó là cuộc đời. Mà cuộc đời thì không toàn màu hồng như trong ý nghĩ của ta...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS